Thằng Nghiện Game Tán Gái full Part 11

Người đăng: Unknown on Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Part 11

 Gần tới ngày 23/6 hay 26/3 mà em cũng quên cmnr. Nhà trường kêu gọi các lớp tham gia hoạt động văn nghệ để chào mừng cái ngày củ chuối này. Ngày đấy em thề là chỉ thấy ngày này quen quen chứ trả biết là ngày éo gì luôn hay nhà trường tự ngĩ ra để hành học sinh cũng không trừng, chắc tại em dốt lịch sử bẩm sinh đây mà (thím nào biết ngày rỳ thì pm bảo em nhoá,hix.hix...).
 _Em thư cô, lớp ta nên diễn tiết mục gì để tham gia hoạt động 26/3 của trường ạ?-con Hồng mộng năng lớp trưởng béo như 1 con heo nái nói với cô giáo chủ nhiệm.  _Ừm lớp 7A1 chúng ta là là mũi nhọn của khối thì cũng nên tham gia cho có tinh thần tập thể -cô Nhung chủ nhiệm bọn em hiền từ nói. Nge mà cũng đúng phết. Cả lớp nhao nhao hết cả lên bàn luận xem nên hát hò hay múa may quay cuồng. Có đứa bảo hát bài "Người thầy", "Về quê củ", "ai yêu bác hồ chí minh...",.v.v.... Đùa chứ bọn này nó não phẳng hay não chó hành hạ không biết có phải ngày 20/11 éo đâu mà đòi hát những bài này không biết. Đúng như câu mà các thím vẫn hay nói ý "Đã ngu còn đánh đu với đời".
 _Các em thảo luận bé thôi để cho các lớp khác còn học -cô vẫn nhỏ nhẹ mà nói. Tiết này cô hi sinh luôn môn toán để cho bầy ong vỡ tổ này quậy rồi.

 _Em thưa cô hay là lớp ta múa bài A-li-ba-ba, em thấy cho những bạn trong đội múa tập là đủ người rồi ạ -con Hương lớp phó văn thể ra ý kiến xong bọn trong lớp đều tán thành như dạ mà trêm thêm vào mấy câu như "được đấy cô giáo", "bài này hay lắm", .... thực ra bọn nó nói nhiều lắm em trả thể nào mà nhớ hết được.
 _Được rồi, coi như đã xong 1 tiết mục. Thêm 1 tiết mục tập thể nữa phải có cả trai lẫn gái cho có tinh thần đoàn kết.- cô cười nhẹ mà phán tiếp.
 Đám con trai tụi tôi thì lo lắng ra mặt. Đứa nào cũng im im phăng phắc chỉ sợ bị tóm cổ đi hát là tàn đời zai ngay. Bọn con gái thì đồng ý cổ vũ hớn hở như vớ được vàng còn tụi em thì phản đối như kiểu dân ta phải đối cái thể loại tàu khựa bựa nhân của Trung Quốc ý. Nản thấy mồ. Nhưng mà có cô giáo bênh vực và bảo lãnh bọn kia nên tụi em trả dám cãi lời. Cãi rồi bị trù cũng nên.
 _Bạn Trường, Linh, Đăng, Hiển, Tuân,..(em đoạn này đang thở phào nhẹ nhõm vì trưa có tên, may wá), Thắng, Sơn, Đạt xẽ hát cũng những bạn gái trong đội văn nghệ.- con cờ hó Hương nó nói xong mà em chỉ muốn vác khẩu Barett red-dragon mà headshot vào não nó thôi.
 Bọn không phải kêu tên thì sướng quá hoá điên cười đê tiện dã man. Ức lắm, bất công cho em lắm.
 _Em thưa cô em không hát được- em méo mặt mà nói với cô giáo.
 _Cậu vớ vẩn định dấu tài năng hả? Không hát được thì đi cho đẹp đội hình -cô xoáy em xong cả bọn cười ầm lên để em quê thấy tội. Đúng là số đz khổ vãi chứ trả được sướng gì. Cô đã phán thế thì bố em cũng phải tuân theo thánh chỉ chứ nào dám cãi. Thế là từ hôm đấy bọn em rỗi buổi chiều nào là đi vào nhà con Hương tập buổi đấy, đờ mờ tự nhiên ai đẻ ra cái ngày này khiến em phải ăn hành cả khóm như thế này. Em mà là tổng thống thì em thề xẽ xoá bỏ ngày này cho học sinh nó đỡ khổ.hix
 _Anh Sơn ơi, dạo này anh với anh Linh, anh Đăng đi đâu đấy?- nó sang 2 hôm mà em toàn lướt cùng 2 thằng cờ hó nên nó thắc mắc tợn.
 _Đi chơi chứ đi đâu, hỏi lắm- em đã ức chế cái vụ "đz phải đi tập văn nghệ" rồi bây giờ nó lại khơi lên nỗi đau xót xa của em.
 _Cho em đi chơi với -nó năn nỉ như khỉ xin chuối.
 _Đã bảo ở nhà, tao đập cho mày phát bây giờ- em nộ khí xung thiên cmnr, to tiếng với nó.
 _huhuhu... Nó lại oà khóc, nước mắt ngắn nước mắt dài.
 _Thôi nín đi...tao cho đi, mày nín đi không mẹ tao đánh tao bây giờ -em lại lo lắng quay sang năn nỉ nó như thỏ xin cà rốt. Nản em quá, mẹ em vốn đã bênh nó, mẹ mà biết là em tàn đời zai chứ trả chơi.
 Nó gật đầu rồi tiếng khóc nhỏ dần. Mẹ con này ăn vạ tốt vãi, boy nạnh nùng như em mà cũng thua nó. Thím nào muốn đòi nợ thì thuê nó đi ăn vạ ý, em dám chắc nó học của Chí Phèo của Nam Cao rồi. Nhưng mà em thấy mình cũng bá đạo thật, vì tính giận cá chém thớt của em mà nó bị vạ lây. Mô phật tại thiên, tại thiên.hix hix...
 Đành chấp nhận cho nó đi cùng, buồn vãi lệ.
 _Thằng Sơn hôm nay cho cả người yêu đi ghê nha mày, tao còn trưa dám dẫn gấu tao đi nữa là. -cờ hó Trường nó trêu em làm cả bọn cười đau dây thần kinh. Mà nó vẫn cười hì hì như đúng rồi mới đau chứ.
 _Rẹp mày, bố bỏ về bây giờ -em ngại ngùng mà ra điều kiện.
 _Đại ca có gì từ từ nói- cờ hó Linh lên cơn điên mấy thím ạ.

 Loading

{ 0 nhận xét... read them below or add one }

Đăng nhận xét